Con là Mặt trời
Mẹ ơi, nói nhỏ:
“Con là mặt trời
Chơi khắp muôn nơi
Mặt trời là Dế”.
“Nếu mà như thế
Dế ngủ với mẹ
Mặt trời thì sẽ
Ngủ với đám mây”.
Dế hơi nhíu mày
Rồi reo ầm ĩ
Kéo mẹ thủ thỉ:
“Mẹ là đám mây”.
Con ốm
Hôm nay con ho
Lại kèm thêm sốt
Cả nhà sốt ruột
Đi khám bệnh thôi.
Tưởng giống đi chơi
Con cười inh ỏi
Suốt đường cứ hỏi
“Mình đi khám bệnh?”
– Ừ mình khám bệnh!
– Cho con hết ho
Ba má hết lo
Rồi con đi học?
– Ừ con đi học.
– Học toán, làm thơ!
Má quá bất ngờ
Đường dài hoá ngắn.
Cầu mong Trời Phật
Con sẽ không sao
Bởi nếu thế nào
Mẹ ba xót lắm.
Con vẫn hát vang
Suốt đường tíu tít
Như không hề mệt
Như má, thuở xưa…
Đi ngủ
Má ơi, ông mặt trời
Sao đỏ như lòng trứng?
À, chắc vì ông ngượng
Ham chơi chưa ngủ đêm!
Má ơi, thế trẻ em
Cũng đỏ như trái gấc
Từ nay má khỏi nhắc
Con đi ngủ đúng giờ!
Ừ, đúng giờ đi ngủ
Cho cao lớn, thông minh
Ai cũng khen ngoan xinh
Chính là Gia Long đó!
Trời mưa
Trời sắp mưa rồi
Bà ơi, về thôi
Chạy nhanh kẻo ướt
Đua cùng mưa rơi!
Mưa sao nhanh ghê
Loáng ướt tứ bề
Bà mang áo mỏng
Nên lạnh run tê.
Má đun nước chanh
Không thêm đá lạnh
Con mời bà uống
Cho bà khoẻ nhanh!
(Sài Gòn ngày bà đi chợ bị lạc, 29/10/2013)
Mẹ đi công tác
Sao mẹ chưa về
Khuya từ lâu lắm?
Ba vừa căn dặn
Rằng mai mẹ về.
Con chả thích thế
Hôm sinh nhật ba
Không hoa không bánh
Như là năm nào.
Con chỉ ước ao
Tối về thấy mẹ
Ôm con và kể
Ước mộng vào đêm.
Mẹ nhớ mở xem
Ảnh con mẹ nhé
Miệng cười tung toé
Khi mình bên nhau.
(Đà Lạt đêm nhớ Kiến, 24/3/2018)
Mai con vào lớp Một
Mai con vào lớp một
Bao háo hức, hân hoan
Cả âu lo ngập tràn
Trong mắt con, mắt mẹ.
Tự tay con se sẽ
Bọc sách vở tinh tươm
Dán nhãn như đang ươm
Một nầm mơ ước lớn.
Cả nhà sao chộn rộn
Hết sắp vào đếm ra
Còn thiếu gì không ta
Mẹ giục con ngủ sớm.
Ngày mai ơi đến sớm
Con đã sẵn sàng rồi
Giấc ngủ cũng bồi hồi
Mai con vào lớp một…
(Tặng Kiến – Mộc
Nhuệ Giang, đêm 01/08/2019)
Anh chào Dế nhé!
Anh đi học đây
Ở nhà đừng quấy
Chiều anh lại về.
Anh kể em nghe
Trường anh xa tít
Đi bằng xe buýt
Thích như chơi xa.
Đến lớp thật là
Vui như dã ngoại
Học – chơi thoải mái
Từ sáng đến chiều.
Ai cũng đáng yêu
Nhất là Gia Linh
Giống mẹ – thật xinh
Ngồi bên anh đấy.
Dế ngoan đừng quấy
Chiều anh lại về
Sẽ kể em nghe
Chuyện nay đi học.
Lớn anh dạy đọc
Làm toán, dạo đàn
Chơi khắp thế gian
Lớn nhanh nhen Dế.
(Thư anh Kiến gửi Dế ngày em Dế dầy tháng)
Con đã lớn rồi mà
Ngày Dế tuổi tròn ba
Em dõng dạc đứng lên
Trước mặt mẹ và ba:
“Lớn nghĩa là con sẽ
Tự đi học, đi tè
Cơm tự xúc, tự ăn
Rửa bát mình sạch sẽ”.
Mẹ tất nhiên ra vẻ
Hoan hô Dế thật to
Rồi ghé tai hỏi nhỏ:
“Tối lên ngủ với anh!”
Dế đổi sắc rất nhanh
“Không! Con còn bé lắm
Cần ti bình sữa dặm
Và ngủ với mẹ thôi”
Thời gian vẫn dần trôi
Qua mỗi ngày lớn – bé
Thời gian vô cùng nhẹ
Như tiếng cười trên môi.
Tác giả: Mỵ Kiều
Leave a Comment