Câu chuyện dành tặng cho những ai luôn tin vào sức mạnh kỳ diệu của ngôn từ và lòng yêu thương.
Mùa xuân ấm áp đã về, chim Én nhỏ Jolly cùng họ hàng của mình bay lượn trên khắp bầu trời. Họ nhà chim đang mang những hạt mầm đi tìm mảnh đất thích hợp để gieo hạt và hẹn ước sẽ quay trở lại vào năm sau. Hạt giống rồi sẽ nảy mầm, vươn thành cây xanh tốt. Chúng sẽ có những cái tổ thật đẹp và ấm áp trên những cái cây đó.
Sau một ngày dài băng qua những con phố đông đúc người và xe cộ qua lại. Cuối cùng thì chúng cũng nhìn thấy một khoảng đất trống. Bác chim đầu đàn liền lên tiếng: “ Ồ mọi người nhìn kìa! Khu đất phía dưới có vẻ là một nơi phù hợp để nhà Én chúng ta gieo những hạt mầm”.
Đàn chim lượn vòng trên không trung rồi nối đuôi nhau sà xuống mặt đất. Chúng nhanh chóng tìm nơi để gieo hạt, chỉ có nàng Én nhỏ Jolly hiếu kỳ vẫn mải dạo chơi để khám phá mọi ngóc ngách nơi đây.
“Này nhóc Jolly, mọi người đều đã tìm được vị trí để ươm hạt xuống đất” – Bác chim Én già lên tiếng. “ Cháu hãy mau chóng hoàn thành phần việc của mình, nếu không cháu sẽ chẳng có nổi một không gian lý tưởng đủ để cái cây lớn lên khỏe mạnh đâu ”.
“Ngay cạnh hồ nước, là một khoảng đất trống trải và cháu sẽ xới đất để đặt hạt giống vào đó. Năm sau khi trở lại nơi đây, cháu sẽ mang theo một cái tổ được xây kiên cố bằng bùn đất và đặt lên cây” – Jolly đáp lời.
Một cậu chim tinh nghịch đứng cạnh phá lên cười và lên giọng:
“Jolly này, cậu nên suy nghĩ thực tế một chút. Bên cạnh hồ nước ô nhiễm là chỗ đất cằn cỗi đến cỏ còn chẳng mọc nổi. Tất cả những điều đó sẽ phá hỏng công sức vất vả của cậu !”.
Jolly cau mày, tỏ ra bực bội trước lời chế giễu của cậu bạn. Dù vậy, Én nhỏ vẫn quyết định tự xới đất và bắt đầu công việc của mình. Lắng nghe lời qua tiếng lại từ Jolly và mọi người, hạt giống cũng e dè và lên tiếng: “ Jolly này, cậu có chắc tớ sẽ mọc được thành cây ở chính nơi này chứ! “.
“Cậu hãy tin tớ, hạt mầm bé nhỏ! Nhất định cậu sẽ là một cái cây cao lớn và vững chãi nhất ở mảnh đất này” – Jolly động viên.
Jolly ngày nào cũng cần mẫn lấy nước dưới hồ và tưới. Không phụ lòng cậu, hạt mầm cựa mình và dần vươn lên khỏi mặt đất.
Thời gian trôi qua, từ hạt giống nhỏ xíu đã bắt đầu lớn lên thành một cây non với vài ba cành cây mỏng manh tỏa ra xung quanh. Những chiếc lá non chớm mọc cũng là lúc bắt đầu xuất hiện những chú sâu to bự.
“Chỗ đất ấy sẽ chẳng mọc nổi cây đâu. Rồi Sâu bọ sẽ giết chết chúng. Cháu hãy nghe ta vì ta đã già và đầy kinh nghiệm” – Cô Én Tía kế bên lên tiếng.
“Cháu sẽ chăm chỉ bắt sâu cho cây. Cái cây rồi sẽ lớn lên khỏe mạnh” – Chim Én nhỏ cương quyết.
Én nhỏ dùng chiếc mỏ của mình để vạch lá tìm những gã sâu béo. Ngày nào cũng vậy, cậu luôn có một cái bụng no nê.
Mọi chuyện thực sự suôn sẻ. Cho đến một ngày khi thức giấc, Én nhỏ phát hiện cái cây bắt đầu có dấu hiệu héo rũ và thiếu sức sống.
“Hãy di chuyển cái cây ra khu đất khác. Ở chốn này, cháu không thể tìm thấy thứ gì hữu ích để nuôi dưỡng nó đâu. Hãy nghe ta vì ta già rồi và đầy kinh nghiệm” – Bác Én Sọc khuyên nhủ.
“Nhất định cháu sẽ tìm ra được thứ gì đó để cứu cây”- Jolly vẫn vô cùng dứt khoát.
Jolly liền vội vã bay đi. Cậu cứ mải miết bay đi từ sáng cho tới tận chiều mà chẳng tìm thấy được bất cứ thứ gì để cứu vãn sự sống của cây. Mỏi mệt và có đôi chút thất vọng, Jolly liền đậu xuống hàng rào ven đường để nghỉ ngơi. Thật tình cờ, chim Bồ Câu bay ngang qua và dừng lại bên cạnh Jolly: “Én nhỏ ơi, sao trông cậu buồn đến vậy?”.
“Cái cây của tớ đang trở nên héo rũ. Tớ cần một thứ gì đó để có thể cứu nó. Từ sáng tới giờ, tớ đã bay khắp nơi mà chẳng tìm được gì cả” – Én nhỏ than vãn.
“Đừng buồn, tớ có thể giúp cậu. Hãy đợi ở đây, tớ sẽ mang một ít phân bón từ luống rau tới. Nó ở ngay mảnh vườn chỗ gia đình nhà tớ cư trú. Cái cây của cậu rồi sẽ tươi tốt trở lại”- Anh chàng Bồ Câu tốt bụng lên tiếng.
Chim Bồ Câu bay đi, chẳng mấy chốc trở lại với một ít phân bón được đặt trong giỏ mây.
“Phân bón dành cho cái cây của cậu đây. Hãy dùng nó và rải đều quanh gốc cây. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi” – Bồ câu vui vẻ nói.
Nhận được chỗ phân bón đó, Jolly không quên cám ơn người bạn nhỏ và quay trở lại bón cho cây. Cái cây nhờ vậy cứ thế lớn dần lên.
Cho đến một sáng nọ, tiết trời chuyển sang đông. Không khí trở lạnh bất ngờ. Những cơn gió thổi qua cuốn tung những màn bụi nhỏ lên không trung và khiến mặt hồ gợn sóng lăn tăn. Tất cả đành nói lời chào tạm biệt, Jolly ôm cây đầy âu yếm như chẳng muốn rời đi: “ Hẹn cậu vào một ngày xuân rực rỡ nhé! Tớ sẽ trở về cùng một chiếc tổ xinh xắn”.
“Muộn quá rồi Jolly ơi, chúng ta phải nhanh đi trú rét thôi. Kẻo chết rét mất” – Cô Én nhạt ngoái đầu lại gọi trước khi bay theo đàn chim.
Ngày lại ngày cứ thế qua đi, khi những tia nắng ấm áp len lỏi qua từng kẽ lá. Cuối cùng thì mùa đông lạnh giá cũng nhường chỗ cho mùa xuân tới. Họ nhà Chim háo hức quay trở lại mảnh đất mà chúng đã gieo trồng. Lần trở về này, nơi đó đã trở thành khu rừng nhỏ phủ bởi một màu xanh đẹp đẽ. Nhưng to lớn nhất chính là cái cây bên cạnh hồ nước, đang rũ những tán lá xuống mặt hồ khiến tất cả không khỏi ngỡ ngàng.
“Là câu đã lớn thành cái cây này sao” – Én nhỏ Jolly ngạc nhiên.
“Nhờ cậu đấy Jolly, chính cậu bắt sâu, bón phân cho tớ và đặt niềm tin vào tớ ” – Cây hào hứng kể.
“Thật tuyệt, đến cả hồ nước cũng trở nên trong xanh một cách kỳ diệu” – Én nhỏ chưa hết kinh ngạc.
Dưới gốc cây, họ nhà chim đã tụ tập đông đủ và chúng bắt đầu lời qua tiếng lại gây huyên náo cả một góc hồ. Đầu tiên là cậu Én nhỏ tinh nghịch lên tiếng: “ Cái cây của cậu thật tuyệt. Tớ cũng muốn được ở trên một cái cây như thế”.
Rồi tiếng khe khẽ của bác Én Sọc: “Thật lạ đời, tôi sống ngần ấy năm rồi mà chưa từng thấy cái cây nào có sức sống mãnh liệt đến vậy”.
Câu chuyện ngày hôm ấy vẫn để lại nhiều trăn trở đối với họ hàng nhà chim Én. Chỉ có Én nhỏ Jolly và cây biết được bí mật thực sự nằm ở tình yêu thương. Khi yêu thương đủ lớn và đầy trong sáng sẽ nảy nở thành những điều tốt đẹp và diệu kỳ.
Tác giả: Mộc Miên
Leave a Comment