Kế hoạch bất ngờ trong đêm Giáng sinh

Henry bước sang tuổi 12 vào đúng dịp Giáng sinh. Thấy mình nay đã trưởng thành hơn, cậu mong muốn tổ chức Giáng sinh và sinh nhật này thật đặc biệt.

Mới đầu tháng, khi tới trường, Henry đã được học về những tác phẩm nổi tiếng mùa Nô-en. Có những câu chuyện vui, có những câu chuyện buồn nhưng Henry ấn tượng nhất với câu chuyện về một cậu bé mồ côi. Đọc từng lời văn, câu chữ của tác giả, cậu càng thêm thấu hiểu sự lạnh giá, cô đơn của trẻ em mồ côi trong mùa đông, khi mọi nhà sưởi ấm, quây quần bên nhau. Vì vậy, cậu đã xin phép bố mẹ được đi từ thiện ở một trại trẻ mồ côi tên Pensy. Cậu cũng muốn dùng số tiền mua món quà sinh nhật của mình để mua quần áo, đồ dùng học tập mới cho các bạn nhỏ ở đó. Để có thể mang lại thêm nhiều niềm vui cho trại trẻ Pensy, cậu còn kêu gọi các bạn quyên góp các đồ dùng, quần áo còn mới cho các bạn nhỏ nơi đây.

“Hãy chia sẻ sự dư thừa của bạn cho những đứa trẻ thiếu thốn” – có lẽ nhờ câu slogan thật kêu của chiến dịch mà Henry đã nhận được sự chung tay góp sức của nhiều người. Cậu đã có rất nhiều phần quà cho các bạn ở Pensy.

Ngày qua ngày, Henry đều đặn chuẩn bị cho chuyến đi. Cậu cẩn thận giặt, phơi khô và gấp ngay ngắn từng bộ quần áo, sau đó lại tỉ mỉ cho chúng vào thùng giấy. Ngoài kêu gọi các món quà, Henry cũng hiểu rằng, các em nhỏ cần nhận được sự ấm áp, vui vẻ nên cậu cũng mời mọi người cùng đi từ thiện với mình.

Cuối cùng, ngày từ thiện ấy cũng tới, ai cũng rất mong chờ, háo hức được gặp các em nhỏ ở Pensy. Chào đón đoàn người từ thiện là những gương mặt trong trẻo, tươi sáng của các em nhỏ tại đây. Khi đến nơi, nhìn thấy hoàn cảnh sống và môi trường của các em, Henry và các bạn thầm cảm thấy mình rất may mắn khi được bố mẹ luôn chăm sóc và quan tâm. Sau khi ổn định, Henry và các bạn đã tận tay đưa từng món quà cho các em nhỏ. Gương mặt ai nấy đều rất vui vẻ, hạnh phúc.

Trong lúc đang nghỉ tay, Henry tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa hai em nhỏ:

– Hôm nay vui nhỉ, ước gì Giáng sinh nào cũng như Giáng sinh năm nay – Một cô bé nói nhỏ với bạn.

– Đúng vậy, Giáng sinh năm nay thật hạnh phúc nhưng mình vẫn luôn ao ước được nhìn thấy ông già Nô-en. Không biết ông ấy trông như thế nào nhỉ, mình chỉ mới nghe qua trong sách. Mà chắc ông cũng sẽ không ghé nơi đây đâu. Vì mọi người thường nói rằng chỉ những đứa trẻ ngoan mới được tặng quà Giáng sinh thôi mà – cô bé còn lại, Kate, buồn bã tiếp lời.

Nghe được cuộc nói chuyện này, Henry thầm nảy ra một ý định. Sau khi được mẹ thông qua, cậu liền bí mật chuẩn bị cho kế hoạch.

Vào buổi chiều ngày Giáng sinh, bỗng dưng có một bóng dáng mang màu đỏ ấm áp xuất hiện trong Pensy. Các bạn nhỏ thấy bóng dáng ấy thì liền reo lên vui sướng:

– WOW! Ông già Nô-en kìa các cậu!

– Uầy, thì ra ông già Nô-en có thật!

– Mình vẫn luôn mong ước được gặp ông già Nô-en, cuối cùng ước mơ này cũng trở thành hiện thực.

Nghe được những tiếng nói vui vẻ, ngây thơ này, ông già Nô-en lại nở nụ cười thật tươi. Sau đó, ông liền cất giọng ồm ồm nói:

– Xin chào các cháu của ta, hôm nay ai muốn được nhận quà của ta nào?

Các bạn nhỏ vui mừng, ai cũng muốn được nhận món quà từ ông già Nô-en. Sau khi ai cũng đã nhận được món quà của mình, ông già Nô-en lại gửi tặng tất cả một bài hát. Cuối cùng, ông nói:

– Chúc các cháu nhận được nhiều niềm vui trong cuộc sống, hãy cố gắng mỗi ngày để thành công hơn nhé. Tạm biệt các cháu, ông phải đi phát quà tiếp đây.

Mọi người ở Pensy ai cũng nuối tiếc, chào tạm biệt ông già Nô-en và chúc ông có chuyến đi bình an và vui vẻ. Sau khi trở lại bên trong, các bạn mới mở túi quà được ông già Nô-en tặng ra. Mỗi người lại được một món quà khác nhau, nhưng điểm đặc biệt hơn cả là ai cũng có một bức thư được viết tay riêng. Với Kate, bức thư của cô như sau:

Xin chào Kate của ông,

          Hôm nay, ông đã được đến và thăm Pensy, đây quả là một nơi tuyệt vời và tràn ngập niềm vui. Ngoài những điểm đó ra, ông còn đặc biệt ấn tượng với các bạn trẻ ngoan ngoãn và nghe lời ở đây. Ông ấn tượng với cách các bạn ấy chào ông lễ phép, cảm ơn khi được ông ghé thăm… Kate à, con cũng là một đứa trẻ rất ngoan ngoãn, hãy tự tin hơn vào bản thân nhé. Ai cũng ngoan và đặc biệt theo cách riêng của mình. Hãy luôn vui vẻ, cố gắng trở thành người thành công nhé!

                                                                                                                   Thân mến

                                                                                                                  Santa Claus

Đọc xong bức thư, Kate cảm thấy vô cùng bất ngờ và xúc động, hứa sẽ làm theo những gì ông dặn dò.

Vậy thì, ông già Nô-en là ai nhỉ? Người ấy chính là Henry, cậu đang khó khăn bước ra từ cổng Pensy và lên chiếc xe của nhà mình. Kế hoạch này đã được cậu thực hiện thành công. Trước đó, kế hoạch của cậu gặp rất nhiều trở ngại.

Vì mới 12 tuổi nên cậu vẫn khá thấp, không thể trở nên cao như “ông già Nô-en” nên cậu chỉ có thể đi những đôi giày rất cao, làm cậu di chuyển rất chật vật. Hay việc nói giọng ồm ồm của người trưởng thành cũng là một vấn đề nan giải, cậu đã phải nhờ bố và luyện tập trong suốt nhiều buổi tối. Và những món quà mà các bạn nhỏ nhận được đều là tiền tiết kiệm của cậu trong suốt 5 năm.

Mặc dù mất đi rất nhiều thời gian, công sức và tiền là vậy nhưng cậu vẫn cảm thấy rất vui vẻ, cảm nhận việc mình làm là đúng. Cậu không hối hận hay hối tiếc điều gì. Sau chuyến đi, Henry học được rất nhiều bài học. Cậu thấy bản thân cần trân trọng, biết ơn hơn tới những người quan tâm, chăm sóc mình mỗi ngày. Và hơn cả là sự ấm áp cậu đang có hiện tại.

Tác giả: Hồng Ánh (lớp 7)