Vào một ngày nắng rực rỡ, mặt trời phát tán ánh sáng vàng óng ánh trên mặt nước sông. Các bạn Long, Bình và Bắc, trong trang phục áo phông và quần ngắn, quyết định tận hưởng không khí mát mẻ bên bờ sông.
Ban đầu, cả ba bạn trẻ hồn nhiên tung tăng, vui đùa trong làn nước mát lạnh của sông. Tiếng cười rộn rã, những trò đùa thân thiện giữa những người bạn thân đã tạo nên một buổi chiều vui vẻ và không quên kỉ niệm.
Nhưng bất ngờ xảy ra khi Bình, một trong số họ, gặp phải sự cố nguy hiểm. Anh đã nhảy tõm xuống khu vực sâu của sông và bị mắc kẹt, lâm vào tình trạng đuối nước nguy hiểm.
“Các bạn ơi, cứu tớ với, tớ đang bị đuối nước!” – Bình hô hoán cầu cứu trong cảm giác hoảng sợ.
Long và Bắc ban đầu tưởng rằng Bình đang đùa và cười hớn hở:
“Định dìm bọn này hả. Không dễ mắc mưu đâu bạn ơi!”
Nhưng khi Bình bắt đầu chìm dần, họ nhận ra sự nghiêm trọng của tình huống. Long hớt hải chạy đi gọi người lớn, trong khi Bắc ở lại cố gắng cứu Bình khỏi tình trạng nguy hiểm.
Cùng lúc đó, chú Phúc, một người lớn trong khu phố, đã nghe thấy tiếng hô cứu giúp và hối hả lao đến để giúp đỡ. Nhận ra nguy cơ, chú nhảy xuống sông cứu Bình.
Khi chú Phúc vừa kịp đến, Bình đã uống phải nhiều nước, tình hình trở nên nguy hiểm hơn. Chú mất nhiều thời gian và sức lực để kéo Bình lên mặt nước. Bố mẹ của Bình khi nghe tin đã hốt hoảng chạy đến và cùng chú Phúc cứu Bình.
Khi Bình được cứu lên bờ, mọi người mới cảm thấy an tâm một chút. Nhưng cả bố mẹ và các bạn cũng không giấu được sự lo lắng và tức giận.
Bình và những người bạn khác không tránh khỏi sự trách móc từ phía người lớn vì đã tự ý ra sông tắm mà không có sự cho phép. Đoạn sông mà mấy bạn tắm trông có vẻ cạn như vậy nhưng là hạ nguồn của con sông rất lớn, dự kiến ở phần giữa sẽ được xây đập làm hồ chứa nước thủy điện trong năm sau. Suốt thời gian qua, người dân trong làng đã bàn nhau về những sự thay đổi và dặn dò kỹ hơn con cháu trong nhà, tuyệt đối không nên đi ra gần khu vực sông mà không có sự giám sát của người lớn.
Bài học nặng nề từ sự việc này đã khiến cả ba bạn nhận ra sự quan trọng của việc lắng nghe và tuân thủ những nguyên tắc đã được đặt ra.
Chỉ một chút nữa thôi, nếu chú Phúc không kịp đến, thì Bình… Bình có lẽ đã… Nhưng may mắn, nhờ sự can đảm và sự kịp thời của mọi người, một thảm họa đã được tránh khỏi.
Bài và tranh minh họa: Phan Trường Minh
Lớp 6, THCS Tân Uyên, Lai Châu
Leave a Comment