Ngày mai, cô bé Lily có khuôn mặt đầy tàn nhang sẽ đón sinh nhật tròn 10 tuổi.
Nhưng những buổi sáng gần đây, mỗi khi thức dậy, tất cả mối bận tâm của cô luôn là chiếc răng đang lung lay. Chiếc răng ấy đã lung lay từ một tuần trước rồi nhưng cô vẫn không biết làm sao cho nó gãy được.
Hôm nay thì khác. Cô chỉ nhẹ nhàng dùng tay đẩy nó và…
– Mẹ ơi, con…
Vì xúc động quá nên cô bé không nói nên lời. Cô đã từng gãy 5, 6 cái răng rồi nhưng đây, lần này, chính Lily chinh phục được nó!
Nghe tiếng kêu của Lily, mẹ đã chạy vào phòng cô.
– Lily con có sao không? – Mẹ hỏi với vẻ mặt xót xa.
– Dạ, con ổn – Vừa nói, cô vừa xoè bàn tay có cái răng mới gãy ra.
– Giỏi quá Lily! Nhưng bây giờ con nên chuẩn bị cho lớp học – Mẹ cô chỉ tay về phía chiếc đồng hồ treo tường.
Ôi! Còn 10 phút nữa thôi là chiếc xe buýt sẽ sang đón Lily. Nếu cô không mau chuẩn bị thì sẽ bị nhỡ chuyến xe buýt. Cô vội vã thay đồ rồi chạy xuống ăn sáng.
Khi vừa hoàn thành bữa sáng thì cô nghe tiếng gọi bên ngoài: “Em Lily lớp 5A vui lòng lên xe buýt”. Cô chạy vụt ra nhưng quên đem theo hộp cơm trưa.
Khi đã yên vị trên chiếc xe buýt cùng với bạn thân – Jane – Lily kể cho cô bạn nghe về chuyện chiếc răng sáng nay. Rồi Lily nói: “Tớ đã có thể đón sinh nhật thật trọn vẹn rồi. Tối mai, cậu hãy đến dự sinh nhật của tớ nhé!”.
Tiết học cuối cùng của buổi sáng cũng đã kết thúc. Lily đang hào hứng chuẩn bị dùng bữa trưa cùng Jane và Daisy – một cô bạn khác của cô nhưng bỗng phát hiện ra: không có hộp cơm nào cho Lily.
Jane và Daisy tốt bụng đã mời Lily ăn cơm chung. Tuy vậy, vừa ăn cơm, Lily vừa bực tức nghĩ: “Chỉ tại cái răng gãy đã làm mình quên mất hộp cơm ngon tuyệt của mẹ! Tiếc quá!”. Rồi cái răng gãy cũng làm Lily không thể thưởng thức trọn vẹn miếng sườn chua ngọt…
Tối hôm sau, buổi tiệc sinh nhật của Lily bắt đầu. Các bạn ăn rất ngon và chơi rất vui. Sau buổi tiệc, mẹ Lily có chụp một vài tấm hình. Một cô bé đem ảnh vào lớp khoe các bạn. Xem hình xong, các bạn đều che miệng cười khúc khích. Kể cả hai người bạn thân của cô Jane và Daisy cũng cuời sau lưng cô.
Rồi Lily cũng phát hiện ra tấm hình mình đã cười và để lộ khoảng trống của chiếc răng mới gãy. Mọi người thấy khuôn mặt nhăn nhó của Lily thì cười phá lên, còn gọi cô là “LILY SÚN RĂNG”. Một cái tên mà cô cho là thật ngớ ngẩn.
Lily rất buồn. Khi về nhà, cô nói với mẹ:
– Con ghét gãy răng mẹ ạ. Nó đã gây cho con rất nhiều rắc rối. Thứ nhất là suýt muộn học. Thứ hai là để quên hộp cơm trưa. Thứ ba là bị các bạn chọc.
– Nhưng con đã không muộn học. Các bạn đã chia sẻ cơm trưa cùng con. Rồi các bạn vì thấy con đáng yêu nên mới đùa chút thôi. Và con biết không, chiếc răng ấy cũng sẽ sớm mọc lại thôi.
Lily thấy mẹ nói thật có lý. Cô cố chờ đợi và không đổ lỗi cho chiếc răng sún nữa. Đúng 1 tuần sau, chiếc răng đã mọc lại.
Bây giờ thì cô bé lại nhớ đến những ngày sún răng, bởi vì cô đã quen được mọi người gọi là LILY SÚN RĂNG!
Tác giả: Lê Hà My (lớp 5)
Leave a Comment