Dòng sông đang khóc

Nhiều năm về trước, gần như cả nhà họ ngoại nhà tôi đều sống quây quần ở làng Cổ Nhuế (Hà Nội). Ông thường kể cho tôi rằng con sông trước cửa nhà tôi thời ấy trong xanh lắm, trong đến mức còn nhìn thấy đàn cá bơi nhởn nhơ ở dưới nước. Hai bờ bên cạnh cũng vô cùng sạch đẹp với những hàng cây rậm rạp, xanh rì. Mọi người thường hay xuống đó tắm và chơi đùa trong làn nước trong xanh. Thời ấy tuy chưa phát triển như bây giờ nhưng lại có những thứ mà thời nay con người ta chẳng thể có được.
Dần dần, khi cuộc sống ngày càng phát triển, con người càng không để tâm đến việc gìn giữ những điều tốt đẹp có sẵn quanh mình nữa. Mọi hành động con người làm thường ngày tưởng chừng như vô hại nhưng lại mang đến những hậu quả vô cùng khó tin. Giờ nhìn lại con sông chạy qua làng thì chẳng thể nhận ra nổi vì ô nhiễm.

Con sông ấy giờ thành một cái cống, chảy ra thứ nước đen ngòm, thối hoắc. Nhiều thứ thối rữa trôi nổi lềnh phềnh trên con sông nhìn thật kinh khủng. Hai bên bờ sông và con dốc chất hàng trăm cân rác thải đủ loại. Hơn nữa, ý thức của người dân nơi đây vô cùng tệ. Mọi thứ rác thải họ đều thẳng tay đổ xuống sông hàng thùng, hàng xô rác cứ thế bị phi tang xuống sông càng làm nó trở nên bẩn hơn bao giờ hết.
Con sông ấy hay nhiều con sông ở những ngôi làng, khu phố khác mà tôi biết đều cùng chung số phận nghiệt ngã. Những dòng sông từng là “điều hòa tự nhiên”, giữ cho nhiệt độ của xóm làng mát mẻ tự nhiên, là môi trường sống của bao nhiêu loài sinh vật nay chỉ còn là nơi mà mọi người phải bịt mũi khi đi qua. Nếu chúng biết nói, tôi tin là con người sẽ phải nghe rất nhiều tiếng khóc, kêu gào.

Gần đây, tôi được biết thành phố Hà Nội đang có dự án làm sạch sông Tô Lịch. Dòng sông ô nhiễm suốt mấy chục năm nay, không biết liệu có thể hồi sinh lại được hay không. Nhưng tôi vẫn chờ mong. Tôi không biết đến bao giờ, những con sông như ở quê ngoại tôi hay những nơi khác mới được đầu tư để làm sạch lại. Nhưng chắc chắn là có những thứ sẽ không bao giờ trở lại như xưa được.

Tôi chỉ muốn nói rằng, chúng ta đều là người được giáo dục, đều có tiếng là văn minh lịch sự thì hãy nên biết những hành động đúng đắn, có ý thức. Chúng ta đừng biện minh cho những hành động vô tâm của mình, bởi ai mà biết được đến lúc nào lại thấy hối hận vì những việc nhỏ lại dẫn đến hậu quả lớn. Nếu quanh nơi chúng ta sống, có dòng sông nào, có hàng cây nào, có bãi đất trống nào, có ngọn núi nào… thì cũng hãy gìn giữ và bảo vệ nó.

Bởi những sự vật tưởng chừng như vô tri đó lại là những người bạn đang làm đẹp, làm dịu mát cuộc sống của chúng ta!

Bài và tranh minh họa: Trương Anh Khoa

Lớp 6, Trường THCS Nguyễn Tất Thành, Hà Nội