Cạch! Tiếng cửa lồng mở ra, tia nắng sớm len lỏi đánh thức chú vẹt Rainbow đang say giấc. Rainbow vươn vai, tung đôi cánh rực rỡ như cầu vồng và bay lượn quanh căn phòng rộng rãi để bắt đầu một ngày mới.
Rainbow là chú vẹt cưng, người bạn thân thiết của Wi, một cô bé 10 tuổi với mái tóc nâu dài ngang vai và đôi mắt to tròn lấp lánh. Họ cùng chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn và cả những bí mật sâu thẳm trong tâm hồn. Tuy cuộc sống của cả hai rất vui, nhưng Rainbow vẫn luôn nhớ về quê hương của chú – đảo Jul, mảnh đất của những điều xinh đẹp.
Đêm nay, Rainbow bỗng cảm thấy có gì đó khác biệt. Một luồng hơi mát mẻ, dịu nhẹ phả vào mặt chú. Nhìn kỹ, Rainbow ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của một giọt nước nhỏ. Giọt nước tựa viên ngọc quý đang lấp lánh nhìn Rainbow: “Xin chào, tôi tên là Rola,” giọt nước cất tiếng bằng giọng nói trong trẻo như tiếng chuông bạc và hỏi: “Đây có phải là đảo Jul không?”
Rainbow ngạc nhiên tột độ: “Đây không phải đảo Jul. Nhưng làm sao cậu biết đảo Jul? Cậu sống ở đó à?”
Rola khẽ thở dài và kể lại câu chuyện phiêu lưu đầy gian nan của mình: “Tôi là giọt nước sinh ra từ biển xanh của đảo Jul. Nào ngờ, một cơn bão dữ dội ập đến cuốn tôi vào một đống rác thải rồi tôi trôi dạt đến đây.”
Hai người bạn nhanh chóng kết thân và trò chuyện với nhau suốt đêm. Rola kể về vẻ đẹp hoang sơ của đảo Jul, về những cánh rừng xanh mướt, những bãi biển trong xanh và những đàn vẹt rực rỡ bay lượn trên bầu trời. Nghe Rola kể, Rainbow mơ màng nhớ về khung cảnh tuyệt đẹp trên đảo và thầm mong ước được trở về quê hương vào một ngày không xa.
Sáng hôm sau, Rainbow háo hức chia sẻ câu chuyện của mình với Wi. Nhìn thấy sự quyết tâm trong ánh mắt của Rainbow, Wi mỉm cười và khẳng định: “Rainbow à, tớ sẽ giúp cậu trở về đảo Jul. Bố mẹ tớ sắp đi du lịch, tớ sẽ thuyết phục họ đưa tớ cùng đến đó!”
Niềm vui vỡ òa trong trái tim Rainbow khi nghe Wi nói. Cùng với Rola, chú vẹt cẩn thận bám vào vai Wi để bắt đầu một chuyến đi đầy hứa hẹn.
Khi đến nơi, cả ba thích thú nhìn ngắm chú vẹt bảy màu đang bay lượn quanh du khách. Bao quanh đảo là những cây dừa khỏe khoắn đang vươn cao dưới ánh mặt trời chói chang. Đây chính là hòn đảo quê hương mà Rainbow hằng mong nhớ. Rainbow, Wi, và Rola cùng chạy ra ngoài và để lại dấu chân in trên những bãi cát vàng phía sau. Rainbow thì lượn quanh đồng loại của mình, Wi đi theo bố mẹ vào khách sạn, còn Rola thì ẩn mình trong làn nước mát.
Sau đó, cả ba cùng đi khám phá hòn đảo. Đi đến đâu, ba bạn đều choáng ngợp. Họ không chỉ choáng ngợp vì sự trong lành và tươi đẹp của thiên nhiên, mà còn vì quanh đảo có những khu vui chơi giải trí với vòng quay khổng lồ và những khu nhà chọc trời đang xây dựng. Mọi thứ hiện đại và sầm uất như bao thành phố lớn, chứ không còn vẻ bình yên như vẻ bề ngoài. Càng đi sâu vào đảo, họ càng khó tìm kiếm những thảm cỏ xanh mướt. Cả ba đều hốt hoảng khi chứng kiến đảo Jul bị thương mại hóa.
“Tớ có nghe nói rằng có nhiều người phản đối việc phát triển hòn đảo thành địa điểm du lịch. Chúng ta cần phải làm gì đó để bảo vệ hòn đảo này,” Rainbow lo lắng nói.
“Nhưng chúng ta chỉ là một chú vẹt, một giọt nước và một cô bé. Chúng ta có thể làm gì được?” Wi buồn bã hỏi.
“Có chứ,” Rola khẳng định. “Chúng ta có thể kết nối với nhau và tìm cách nói về vấn đề bảo vệ môi trường đảo Jul đến với mọi người.”
“Nhưng làm thế nào?” Wi thắc mắc.
“Tớ có thể di chuyển khắp nơi,” Rainbow giải thích. “Tớ sẽ lắng nghe những gì mọi người nói và kể lại cho các cậu. Tớ sẽ dùng tiếng hót của mình để thu hút sự chú ý của mọi người. Sau đó, Wi sẽ nói chuyện với họ về những tác hại của việc phát triển kinh tế nhưng không quan tâm tới bảo vệ môi trường.”
“Chúng ta sẽ vẽ những bức tranh về hòn đảo xinh đẹp trước đây và những gì đang bị du lịch tàn phá,” Rola nói thêm.
Cả ba quyết định bắt đầu hành động ngay lập tức. Rola biến thành hơi nước và bay đi. Rainbow cũng bay theo Rola để bắt đầu hành động. Còn Wi thì mang theo giấy vẽ và bút chì theo hai người bạn. Họ chạy đến những khu vui chơi giải trí, những nơi du khách tập trung đông đúc. Rainbow bay lượn khắp hòn đảo, lắng nghe những lời than vãn của cư dân trên đảo về môi trường bị ô nhiễm, về nguồn tài nguyên thiên nhiên bị cạn kiệt rồi truyền lại những thông tin quan trọng này cho Rola và Wi.
Dưới sự hướng dẫn của Rola, Wi vẽ những bức tranh sinh động về vẻ đẹp hoang sơ của đảo Jul trước đây và thực trạng đáng buồn hiện tại. Rainbow, với tiếng hót líu lo đã thu hút sự chú ý của mọi người. Trong khi đó, Wi nói chuyện với mọi người về những tác hại của việc phát triển du lịch quá mức.
“Hãy nhìn những bức tranh này,” Wi nói với du khách. “Việc chặt phá rừng, xây dựng các công trình du lịch và sử dụng quá nhiều năng lượng đang phá hủy môi trường sống của con người. Điều chúng ta cần làm là ngăn chặn tình huống tệ nhất xảy ra.” Wi giải thích.
Nhiều người ban đầu không tin những gì Wi nói. Họ cho rằng du lịch mang lại nhiều lợi ích cho hòn đảo vì nó tạo ra việc làm và tăng thu nhập cho người dân. Tuy nhiên, sau khi nghe Wi giải thích và nhìn những bức tranh, nhiều người đã bắt đầu suy nghĩ lại. Họ nhận ra rằng du lịch có thể mang lại lợi ích nhưng nếu không được kiểm soát chặt chẽ, nó có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho môi trường và cuộc sống của người dân.
Cảm động trước lời kêu gọi bảo vệ hòn đảo xinh đẹp, nhiều người đã ký vào bản kiến nghị kêu gọi chính quyền địa phương xem xét lại cách phát triển du lịch trên hòn đảo. Họ cũng cam kết sẽ bảo vệ môi trường và sống một cách bền vững. Nhiều người tuyên bố:
“Môi trường quan trọng hơn tiền, chúng ta cần bảo vệ nó.”
“Nếu chúng ta có các giải pháp thân thiện với môi trường, dùng năng lượng xanh thì vẫn có thể phục vụ du khách đến tham quan, đúng không?” Nhiều người nêu ý kiến.
Rainbow, Wi và Rola vô cùng vui mừng khi thấy những nỗ lực của họ đã gặt hái được thành công:
“Hay quá, mọi người đã hiểu ra rồi!” Wi cười.
“Hòn đảo của chúng ta sắp xanh tươi trở lại!” Rainbow và Rola nhảy cẫng lên, vui sướng.
Cả ba biết rằng vẫn còn nhiều việc phải làm, nhưng họ tin rằng với sự đồng tình của mọi người, hòn đảo Jul sẽ được bảo vệ và trở thành một nơi tuyệt vời cho cả con người và động vật hoang dã.
Bài và tranh minh họa: Đỗ Hà Khanh
Lớp 6, Trường THCS Thái Thịnh, Đống Đa, Hà Nội
Leave a Comment